Archive for 2016
Trong bài trước, 5 cách đơn giản để “deep” đã được chỉ ra. Bạn đã thực hiện được bao nhiêu phần trong cách ấy? Ở phần 2 này, chúng tôi sẽ chỉ ra cho các bạn 5 cách nữa (biết đâu sau một vài năm lại mọc ra mấy cách mới, sự sáng tạo của con người là vô hạn mà!).
Các bạn có thể đọc bài trước tại đây: http://ghinhap.blogspot.com/2016/11/10-viec-can-lam-ngay-e-to-ra-deep-p1.html
#6. Tỏ ra ưu thời mẫn thế
Giữa thời buổi loạn lạc, dân miền Trung chịu khổ vì đủ thứ “tai bay vạ gió”, dân oan biểu tình khắp nơi, phong trào dân chủ lớn mạnh, ai cũng thấm nhuần tư tưởng “đọc sách là yêu nước”, thì một người sâu sắc nhất thiết phải “ưu thời mẫn thế”. “Ưu thời mẫn thế”, nói đơn giản là lo cho dân cho nước.
Xưa nay, chỉ những ai hiểu biết hơn người, đọc sách thiên kinh vạn quyển thì mới “ưu thời mẫn thế”. Tại sao? Tại đọc sách chém gió về các loại chủ nghĩa lý tưởng nhiều quá mà trong lịch sử thì chưa thấy cái thời kỳ hoàng kim ấy bao giờ. Thế là, người “ưu thời mẫn thế” đem cái tiêu chuẩn lý tưởng ấy ra để so với thực tế, rồi nhìn đâu cũng thấy “củ chuối”, thấy “bất cập”. Mà mấy người này chỉ ngồi ngắm các khiếm khuyết và tự đắc mình thông minh thôi, chứ tuyệt nhiên không động chân động tay làm cái gì cho ra hồn. Càng đọc nhiều sách cứu đời, càng phát hiện nhiều cái sai của đời thì càng “deep lòi”…
Khổ cái là bây giờ người ta không cần đọc nhiều sách mà vẫn có thể “deep”. Bạn chỉ cần dạo qua các trang thích bàn luận chính trị, xã hội, nhặt mỗi chỗ một tí, đặc biệt là chú ý đến những tin đấu đá nội bộ, chuyện Mỹ với Trung Quốc đang tranh giành nhau, sổ ra vài tràng tỏ ra hiểu biết thời cuộc là bạn đã được coi là người sâu sắc. Nhưng bảo bạn ngồi nghiên cứu chính sách chính trị, quân sự, ngoại giao của Mỹ, Trung Quốc hay Việt Nam… thì thôi! Nếu có đọc sách, hẳn các bạn sẽ đọc những cuốn “có tính thực tế” hơn, đó là mấy sách “self-help”. Bạn sẽ nói rằng bây giờ làm giàu mới gọi là yêu nước.
Nếu bạn “ưu thời mẫn thế” một cách cao quý hơn, bạn sẽ tham gia vào các tổ chức xã hội được cho là “phi lợi nhuận”, “phi chính trị”. Nhưng dự án nào không có tiền tài trợ, bạn đừng hòng làm. Nếu có làm thì cũng chỉ làm vài phong trào truyền thông tốn ít kinh phí và chả có giá trị gì thực tế. Mà có tiền tài trợ rồi, bạn cũng sẽ chẳng làm gì thực tế cả. Bởi dấn thân vào làm thì sẽ bị chê là “dại dột”, là “tốt thí”. Người “deep” tuyệt đối phải giữ tư thế lo cho thời cuộc nhưng không làm gì cả vì sợ làm là sai, bị người ta chửi, mất hết độ “deep”.
#7. Hô “Be yourself”
“Be yourself” là một câu khẩu hiệu tuyên truyền sâu sắc, không thể sâu sắc hơn. Câu này xuất phát từ mấy phát ngôn của các bậc hiền triết hay chứng ngộ hay đạt đạo… (gọi họ là thế quái nào cũng được). Họ nói rằng hiểu biết quan trọng nhất là bản thân mình. Sau này, đến phong trào New Age, nhiều người muốn thoát khỏi sự ràng buộc của quy chuẩn đạo đức nhà thờ và các hệ thống ràng buộc kinh tế đang chi phối xã hội phương Tây, nên đã kêu gọi nhau sống tách biệt bằng cách bỏ nhà bỏ cửa, hút cần, đi vào rừng cắm lều, làm tình tập thể. Độ “deep” của bạn sẽ được chứng minh bằng cách bạn trích dẫn lồi lõm tư tưởng của ông này bà kia về việc hãy “Be yourself”.
Cơ mà “self” là cái gì thì chả ai biết! Nếu bảo bạn ngồi im lặng và lục sâu vào các tầng tâm trí như phim “Inception”, bạn sẽ sợ hãi ngay. Không phải sợ hãi với cái quá khứ kinh khủng hay những góc khuất tâm hồn! (Khổ cái những người dám sống để có một quá khứ kinh khủng hay một góc khuất nào đó thì họ chả hèn nhát đến mức chẳng dám đối diện). Cái bạn sợ đối diện là sự nhạt nhẽo của mình. Cái gọi là “self” ấy hóa ra được nhồi nhét từ đủ thứ xu hướng, phong trào, hình mẫu, tuyên truyền… Tóm lại cái “self” ấy cũng chẳng phải của bạn.
Có điều, để “be yourself” một cách “deep”, bạn phải sỉ vả, chửi bới, lên án những người có lối sống, lối hành xử, lối suy nghĩ khác người. Người ta phải “be yourself” giống bạn và giống xu hướng mà bạn đang theo đuổi mới là “self” thật. Còn nếu không, bạn sẽ lôi đủ thứ, nào là đạo đức, học thuật, bình đẳng… blah blah blah… ra để phán xét. Bản luận tội những người khác biệt của bạn càng dài thì bạn càng “deep”.
Mà “deep” hơn cả là khi bạn chả biết làm gì, hoàn toàn vô dụng, hoàn toàn vô công rồi nghề, đầu hoàn toàn không có chút não nào. Thế là bạn đi học, đi làm, mà chẳng học được cái gì, chẳng làm được cái gì. Người ta bảo bạn phải nâng cao tay nghề, nâng cao khả năng tư duy, nâng cao vốn kiến thức. “Okay! Be yourself! Người ta không đủ khí chất để hiểu mình!” Lời an ủi quá tuyệt, quá “deep”, quá “khí chất”!
#8. Đi phượt
Trong các loại “deep” thì đi phượt là cách mang tính hành động nhất. Người ta đi phượt bắt đầu từ lối sống hippie được hình thành từ phong trào New Age những năm 60 (Lại New Age). Mà đặc biệt truyền cảm hứng đó là nhân vật Alexandre Supertramp trong “Into the wild” (Của đáng tội, sách hay, phim hay!). Thế là “Xách ba lô lên và đi”!
Biết tí ngoại ngữ thì bạn sẽ phượt ra nước ngoài. Phượt mà ghi chép lại nữa thì càng sâu sắc. Rồi nhồi nhét thêm một tí tâm trạng “be yourself”, quote được vài câu hay, chụp vài ảnh selfie rất “deep”, đẳng cấp của bạn lập tức được khẳng định. Sau khi đi phượt về, bạn bán được nhiều sách thì càng tốt, coi như thu hồi vốn. Bạn bắt đầu lên TedX chém gió về cuộc đời phiêu lưu mạo hiểm một cách vô nghĩa của mình.
Nếu không biết ngoại ngữ, bạn có thể phượt ở trong nước. Cứ đi xe máy hoặc xe đạp, có máy điện thoại định vị đầy đủ, mang lều đi để dựng dọc đường. Ăn không được vào chỗ sang trọng sạch sẽ, ngủ không được vào nơi lịch sự. Đường Việt Nam thì vừa bụi bặm vừa nắng gió, người thì đông, xe tải chạy rầm rập. Không sao! Đi phượt là trải nghiệm cảm giác đi đường chứ không phải ngắm cảnh.
Qua những chuyến đi ấy, bạn sẽ khoác lên mình vẻ gió bụi của những người lữ khách, như những hiệp khách lãng du trong chuyện kiếm hiệp. Đi vài chuyến phượt, bạn có thể được phong là “trải giang hồ”. Cứ “trải giang hồ” là “deep” rồi, cần gì sách, cần gì suy nghĩ sâu sắc. Người “deep” là phải tận hưởng bụi đường, nắng gió, đồ ăn kém vệ sinh và lăn lóc trong lều.
#9. Làm từ thiện
Từ thiện có nhiều cách lắm. Đem tiền đi giúp dân nghèo cũng là từ thiện. Làm việc không công vì lợi ích cộng đồng cũng là từ thiện. Bạn đói há mồm ra nhưng vẫn phải giúp đời mà chả cần biết đời có thực sự cần mình giúp như thế không. Bạn cũng thích thú với ý tưởng là mình ở trên tất cả, không màng quyền lợi hay tiền bạc, sẵn sàng ra tay “cứu thế”.
Người làm từ thiện mà pha chút cô đơn lạc lõng nữa mới thực là nhất. Hóa ra là mình giúp đời mà đời quá ngu muội nên không thể hiểu. Thế là bạn phô hết cái vất vả, nghèo khó của bạn lên, bị chính quyền đàn áp càng tốt. Ai đó ngoài kia thấy bạn “có tâm” như thế, hẳn sẽ bắn tiền vào tài khoản ủng hộ hoạt động của bạn. Tiền đó bạn không đút túi đâu, chỉ dành để giúp dân thôi.
Mà làm từ thiện, nếu chẳng may có tiền, tốt nhất là không nên minh bạch, cũng không nên có chương trình hoạt động cụ thể. Nếu mọi thứ cụ thể như vậy, bạn chấm mút bằng cách nào, đánh bóng danh tiếng bằng cách nào. Mà có khi người ta thấy chương trình cụ thể của bạn, người ta không thích thì khỏi cho tiền. Ở cái đất này, muốn làm từ thiện, tốt nhất cứ “mờ mờ ảo ảo như người đi đêm” là hay nhất.
Làm từ thiện dễ nhất là làm kiểu đám đông, quyên tiền rồi đi rải tiền mỗi nơi một tí. Khó hơn chút là truyền bá tri thức, mà tri thức thì nên là mấy sách dạy làm giàu và kỹ năng sống, chứ văn chương, triết học, khoa học là không nên giới thiệu. Phải rồi, tri thức tốt nhất cho người nghèo là sách dạy làm giàu!
#10. Tập Thiền
Cũng từ phong trào New Age, các bậc “guru” bắt đầu đi dậy thiền dạo ở phương Tây. Các đại gia nhờ có Thiền mà giàu có và thành đạt, nên bạn nghĩ rằng nhất thiết là phải đi tập thiền để mình trở thành người thành công. Thế rồi, một loạt những lời tiên tri về mạt thế, thời đại mới, phải trở thành con người có khả năng tâm linh… sẽ giáng xuống mặt bạn, thuyết phục bạn phải tin như đám bán hàng đa cấp. Vậy là, bạn đi học Thiền.
Học Thiền thì phải đi kèm với lời hô “Be yourself” rồi. Nhưng để “Be yourself” hiệu quả, bạn đừng quan sát bản thân gì cả. Phải kết nối bạn với thần, Phật gì gì đó để nhờ các ngài chuyển hóa nghiệp và thanh lọc cho. Đừng lo ngại gì về tiền. Có bùa tiền đấy! Có thần chú gọi thần tài đấy! Cứ tụng là được! Thế là bạn tha hồ “Be yourself”.
Một điều quan trọng nữa khi tập Thiền đó là bạn phải giữ thái độ “an nhiên”. Lòng cuồn cuộn căm hờn thì nói xấu sau lưng chứ bên ngoài vẫn phải mỉm miệng cười thân thiện. Bạn vô dụng không làm được việc, làm thất thu tiền của sếp đến hàng chục triệu, bị sếp gọi điện tra vấn trách nhiệm. Bạn cứ “vâng vâng” một cách “an nhiên”, rồi trốn vào một xó, không trả lời mail, không trả lời các cuộc gọi sau, tóm lại là mất hút một cách “an nhiên”. Bị người yêu bỏ rơi, thay vì xem xét lại bản thân mình và mối quan hệ để rút kinh nghiệm lần sau, hãy “an nhiên” bằng cách đổ do duyên số, do nghiệp!
Người ta bảo, người tập Thiền sẽ làm lan tỏa năng lượng bình an của họ và chuyển hóa thế giới xung quanh. Thế là gặp ai, từ ngoài đời đến facebook, từ cá nhân đến tập thể, bạn cũng bắn cả một tràng “an nhiên”, “từ bi”, “yêu thương”, “phúc lạc”… vào mặt họ (có thể kèm theo nước bọt). Nếu ai đấy mà nghi ngờ con đường tu Thiền của bạn, đặt vài câu xóc óc, bạn sẽ nhảy dựng lên trong lòng, còn ngoài mồm sẽ ra rả rằng người ta dốt nát không hiểu gì, thầm nguyền rủa người ta nhưng được bọc bằng những lời lẽ kiểu như: “Mình thấy tội nghiệp bạn ấy vì bạn ấy không có được phúc lạc nhờ Thiền như mình!”
Tu Thiền mà đến bậc thượng thừa thì phải biết mở luân xa, phải biết xem kiếp trước, biết bàn về các tần số năng lượng, phải thu học phí mấy triệu một buổi, hoặc chụp ảnh với người nổi tiếng. Những người đó gọi là “thâm sâu khó lường”. Bạn mà học mấy bậc ấy, hớt được vài cái váng cũng đủ lòe bịp đám trẻ con vô hướng trong các trường đại học còn đang trầy trật với chương trình học kỹ năng sống.
Tóm lại, người ta có thể “deep” theo nhiều cách. Mà nói thật, mình cũng chả biết “deep” là như thế nào mà ai cũng tỏ ra “deep” như vậy. Với mình, đo độ “deep” của một người đơn giản lắm. Với đàn bà thì cứ nhìn vào ngực, ngực càng cao thì “deep” càng lớn. Với đàn ông thì ngoài cái “ass” ra chả có cái gì “deep”. Ngẫm ra thấy giống câu ca dao của các cụ:
“Đàn ông nông nổi giếng khơi
Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu”
Nguồn : bookhunterclub
10 việc cần làm ngay để to ra deep (P2)
Bạn sợ rằng mình nông cạn và nhàm chán? Bạn sợ rằng mình chỉ là một cây thịt được sản xuất hàng loạt, không khác phần còn lại của đám đông? Đừng lo, tuyệt đối đừng lo! Hãy nhớ rằng Việt Nam là một dân tộc không có triết gia, nhưng ai cũng ngồi vỉa hè nói triết lí. Nếu bạn là người nông cạn, hãy học cách giả vờ sâu sắc. Dưới đây là 10 điều bạn cần làm ngay.
1. Tỏ ra chán đời
Những bậc deep nhất trong lịch sử, như những chân nhân trên núi hoặc ngôn sứ trong sa mạc đều có một điểm chung. Đó là trông chán đời, chán xã hội, chán đám đông, chán sống. Nên muốn tu luyện thành một bậc đại deep trong thiên hạ, bạn trước hết phải học cách tỏ ra chán đời, buồn đời, đau đời. Việc này thực ra không khó. Nếu bạn là một người nông cạn và nhàm chán, thì đương nhiên đầu bạn và đời bạn vốn chẳng có gì, nên bạn thấy chán cũng chẳng có gì lạ. Kể ra cũng dị, những cái đầu có quá nhiều thông tin chưa được xử lý sạch sẽ và những cái đầu không có thông tin gì để xử lý rốt cuộc lại có vài biểu hiện chung.
Hãy vừa uống cà phê mốc pha đậu rang cháy, vừa phì phèo thuốc, vừa nghe Trịnh. Hãy để avatar emo và đều đặn viết những status tối tăm, hoặc nếu tối nghĩa được thì càng tốt. Quan trọng nhất là tỏ ra từng trải và có một quá khứ đầy tổn thương, dù thực ra bạn chưa sống bao giờ nên đời cũng chẳng có gì hot. Bằng cách nào vậy? Bằng cách lên mạng than vãn về các vấn đề, thay vì ngậm miệng lại và nghĩ giải pháp xử lý chúng khi chúng xảy ra. Cố diễn sâu vào, người ta sẽ thấy bạn vừa deep, vừa mỏng manh dễ vỡ, cần bảo vệ.
2. Tỏ ra cô đơn, khác biệt và lạc lõng
So với việc tỏ ra chán đời, bước này là một nấc cao hơn trong nghệ thuật làm hàng và ăn mày tình thương xã hội. Tỏ ra phế chưa đủ, bạn còn phải học cách tỏ ra khác biệt, lạc lõng và cô đơn. Để làm gì? Để người ta nghĩ rằng bạn đặc biệt, bí ẩn và cao giá hơn tất cả những thằng phế vật khác.
Bạn có gì đặc biệt trong óc không, và có bị cô lập thật không, điều đó không quan trọng. Quan trọng là bạn phải rống lên rằng không có ai hiểu mình, và phải chửi đám đông. Nhưng vì hiện nay phương pháp này đang bị lạm dụng, tới mức gương mặt đại chúng nào muốn thu hút đám đông cũng phải chửi đám đông, và đã hình thành một đám đông những người chửi đám đông cho nhau nghe, bạn không thể chỉ dừng lại ở đó.
3. Tỏ ra dị
Nếu bạn không thể tỏ ra khác biệt bằng ưu thế, hãy tỏ ra khác biệt bằng sự tật nguyền. Nếu không thể đột biến thành những X-Men đầy tự ti, hãy đột biến thành trẻ down và tự tin diễn xuất. Đây là bí quyết thành công của nhiều nghệ sĩ Việt Nam. Nếu bạn chưa dám đứng ngửi tất ở sân bay Mỹ để được ca ngợi là khác biệt trên báo Việt Nam, hoặc chưa dám cho thơ vào mẹt thúng, đem bán trên vỉa hè để chụp ảnh làm truyền thông, thì đừng mơ đến chuyện nổi tiếng.
Đỉnh cao của dị là đẻ ra những thứ mà đếch ai hiểu. Muốn thế, đừng cố sáng tác một thứ ở tầm đỉnh cao trí tuệ tới mức không ai hiểu được hết cái hay. Hãy “sáng tác” một thứ vô nghĩa, nên có muốn hiểu cũng không được, nhưng lại được thể hiện bằng những ngôn từ đao to búa lớn, kinh dị, kích dục, hoặc máu me.
4. Post ảnh sách lên Facebook
Bạn ít chữ, cũng chẳng sao. Việt Nam đa phần ít chữ, nên quan trọng là bạn phải biết khoe chữ. Muốn khoe chữ mà không muốn đọc hiểu thì mua sách mà chụp ảnh thôi. Chụp xong nhớ đừng đọc nhiều, vì nếu chẳng may bạn biết đọc, mà, lại chẳng may nữa, bạn lại vô tình vớ phải vài sách hay, thì đọc xong bạn sẽ ngậm mồm lại, tắt Facebook đi, không còn động lực đâu để mà diễn nữa.
5. Xổ quote
Người sâu sắc phải thường thở ra những câu sâu sắc. Nếu bạn không tự nghĩ ra được câu nào tử tế, hãy học thuộc lòng vài câu của người khác để phòng thân. Mà vì thời nay chẳng ai thưởng thức nghệ thuật, đừng xổ quote văn chương làm gì. Hãy tập trung học quote triết học và tôn giáo. Quan trọng hơn, nhớ đừng dẫn nguồn, vì nếu người đối thoại lần theo nguồn mà đọc nguyên tác, cái dốt của bạn sẽ lòi ra.
(còn tiếp)
10 việc cần làm ngay để to ra deep (P1)
Thân gửi các đ/c 9X nhé! . Bây giờ chắc cũng chuẩn bị có giấy gọi NVQS rồi đấy. Cố mà chạy đi ko lại ngu người, còn những thanh niên số nhọ phải đi như tôi. Thì tôi có chút kinh nghiệm để lại

Kinh nghiệm của một thanh niên đi lính. Nhằm giúp tất cả các đ/c chuẩn bị nhập ngũ bớt ngu đi.
1. Ba tháng tân binh ko được xài điện thoại, nên đừng bày đặt mang ip6,ip7 vào. Có liều thì mang quả 1202 đi rồi gửi hoặc dấu đâu đó, thỉnh thoảng nhớ nhà quá thì tấp chỗ kín mà nén nút gọi về. Để bị bắt là mất luôn, khỏi nghĩ lấy lại nhé!.
2. Không nên mang quần áo dân sự vào, mang vào cũng vất kho cho chuột nó gặm, không thì cũng để làm dẻ lau súng !nên chỉ mang cái xác đi là đc rồi! Đừng mang nhiều quần sịp lm gì. 3 tháng tân binh thằng nào mặc sịp mất trym ráng chịu à. Trong này thả rông cho thoải mái, toàn đực rựa ko ngỏng lên đc đâu

3. Đồ của mình thì tự giữ, kiếm cái bút xóa viết tên vào không cẩn thận là ở chuồng đấy. 1 tuần sẽ kiểm tra quân tư trang 1 lần, mất bắt mua lại. Giá quân nhu đắt gấp 10 lần ở ngoài lên cố mà giữ.
4. Cán bộ đại úy đại trưởng trung trưởng thì lễ phép thôi. Còn bọn hạ sỹ trung sỹ tiểu đội trưởng, anh cả, anh hai ( lính cũ) thì phải xem nó là cha mẹ. Mới vào mình là e út, ko biết ai vs ai thì cứ chào bừa đi gặp đâu chào đấy gọi dạ bảo vâng chào phải to rõ dõng dạc " Em chào anh ạ" ko cần biết là nó là thằng nào ít tuổi hay lớn tuổi hơn mình "chào nhầm còn hơn bỏ xót". Thằng nào mà bị lính cũ nó liệt vào dánh sách đen thì có mà ăn hành ngập mồm suốt 3 tháng lại khổ thân.
5. Vô đó thằng nào lươn lẹo, trốn việc, hút thuốc, chửi thề thì sẽ thấm cảnh mò cua, bắt ốc, ngậm thuốc, chăn kiến, bốc cứt, hay là 1 típ PS cùng vs 1 cốc nước đánh cho sạch mồm.... Chăm rèn thể lực vào để còn vượt qua đc số phận!. Sống tập thể bầy đàn, khó khăn vất vả nhìn nhau mà sống, nhìn nhau mà làm. Đoàn kết là sức mạnh, sống ích kỷ 1 mình là ngỏm ngay!.
6. Ăn uống không đc như ở nhà đâu! nói chung là tân binh cho ăn khổ vãi ra ấy! Nhưng cố nuốt đi vì ko ăn thì nhịn chứ đíu có món khác nhé


7. Mua sẵn thuốc ghẻ, hắc lào, lang ben, đau bụng, tiêu chảy. Vì ở tập thể là vậy mấy bệnh ngoài da ko tránh được đâu
Đừng mua kem chống nắng dưỡng da sữa rửa mặt gì gì nha ko có tác dụng đâu. À mà mang tiền hay đồ gì quý giá thì cất giữ cho kỹ ko là bốc hơi đấy. Mấy thằng lính cũ có sang mượn đồ thì phải khôn khéo mà chối nhưng đừng để mất lòng nó nhé, cho nó mượn là khỏi lấy luôn đó.
8. Lầy lầy xài chung xà bông, dầu gội thôi! chứ trong đấy 1 thằng mua là 100 thằng xài chung ý mà. Thức ăn đồ uống hoa quả... ko màng vào lm gì cho nặng người, mang vào cũng ko đc ăn ngon lành đâu, chỉ béo mấy thằng tiểu vs lính cũ thôi.
9. Vào trong đó bớt đi lại linh tinh, bỏ ngay những hành động ngông ngông bố đời đi, tốt nhất là ko có việc j thì rúc trong phòng mà tập gấp chăn màn hay học hành cái gì đó. Nói ít làm nhiều, chứ nói nhiều cũng ko tốt cho sức khoẻ. Cứ chăm chỉ ngoan ngoãn khôn khéo khi giao tiếp thì sống. Vào đó mà hổ báo cáo trồn kể nển ăn nói linh tinh lù đù lười dốt thì chỉ có khốn lạn. Thích NỔI là lính cũ nó vớt hết ngay. Một điều nhịn chín điều lành.
10. Cái này ngoài lề thôi, xin lỗi mấy bạn nữ nhé ko phải ai cũng thế nhưng mà: đừng tin mấy con NY nó thề thốt! Tốt nhất là chia tay luôn đi cho an tâm công tác! Chứ muộn nhất là mấy tháng chúng nó cũng chia tay theo thằng khác, về gặp nó lại bế con ra bắt chào chú đi con "bách cmn nhục". Ko thì xơi luôn rồi cưới, xong rồi đi.
????Các bạn nữ có ny sắp đi lính ơi nghe mình nói một chút nhé:
Ny của các bạn đi lính làm nhiệm vụ bảo vệ đất nước. Nơi quân trường phải nói là chẳng sung sướng gì đâu thật đấy! họ phải sống trong những kỷ luật thép, chịu đựng nhiều khổ cưc, áp lực. Sáng dậy sớm, đi gác vào đêm khi mọi người đã ngủ, ăn uống thì tất nhiên chẳng như ở nhà. lao động bất kể thời tiết nắng mưa gió bão. Nếu là bạn , bạn có chịu được không. Nhưng những chàng trai của bạn phải sống như vậy. Họ phải xa gia đình, bạn bè, gác lại công việc, những ước mơ, bao hoài bão. Họ thật sự chỉ còn một thứ để hi vọng là các " cô gái của mình chờ đợi họ". Họ chỉ còn các bạn đễ tâm sự, chia sẻ thôi. Họ cô đơn, thiếu thốn nhiều tình cảm nên mình nói thật nhé.
ĐỪNG TỪ BỎ HỌ. HÃY HI SINH BẢN THÂN MỘT CHÚT ĐỂ YÊU THƯƠNG, QUAN TÂM CHÀNG TRAI CỦA MÌNH, HÀNG THÁNG CỐ GẮNG VÀO THĂM ÍT NHẤT 1 LẦN, ĐỂ HỌ THẤY VUI VÀ CÓ ĐỘNG LỰC HƠN. HÃY KIÊN NHẪN ĐỢI HỌ VỀ NHÉ.
Lời cuối muốn nói: Chúc các đ/c lên đường mạnh khỏe cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ sớm ngày ra trại!
Biết là sau bài điếu văn này, sẽ có rất nhiều ông bạn cảm thấy hoang mang. Nhưng trong lính cũng có nhiều cái hay của lính mà ngoài đời ko bjo có đc. Đùa chứ!. Vào trong này khổ cực vất vả nhưng đc cái có tình ae đồng đội, vào đó mới biết là anh-em, đồng chí- đồng đội là như thế nào, cũng có nhiểu kỉ niệm vui buồn khổ cực gian nan. Chỉ mất có 3 tháng để tập làm quen thôi, hết 3 tháng sẽ đc thoải mái hơn. Và cảm giác lúc ra quân nhớ lại sẽ thấy những kỷ niệm đó quý giá như thế nào!.
Try everything ( Hãy thử tất cả mọi thứ)
Nguồn: Vozforums.